DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 102

Chương 102

Ánh mắt Lưu Hằng sắc bén, nhìn cái là thấy Diệp Thiên và Bành Lượng đang ngồi bên cạnh Ngụy Thi Thi, trong lòng cảm thấy khó chịu, nhưng khuôn mặt vẫn nở nụ cười: “Không biết ai là bạn của Thi Thi? Tôi là bạn cùng lớp với Thi thi, nếu là bạn của cô ấy thì tôi đương nhiên cũng muốn làm quen và mời một ly!”.

Bành Lượng thầm nhíu mày, trực giác đã khiến cậu ta cảm thấy mối quan hệ gì đó giữa Lưu Hằng và Ngụy Thi Thi, cậu ta cũng luôn có tình cảm với Ngụy Thi Thi, nhưng lúc này đối diện với người theo đuổi Ngụy Thi Thi, cậu ta lại cảm thấy có hơi lép vế.

Thân hình Lưu Hằng cao lớn, dung mạo ngời ngời, hơn nữa còn là con trai của chủ nhà hàng này, tuy gia đình cậu ta cũng có điều kiện nhưng rõ ràng không thể sánh được với Lưu Hằng.

Cậu ta do dự một lúc, rồi cắn răng, đứng lên giơ ly rượu về phía Lưu Hằng.

“Chào cậu, tôi là Bành Lượng, là bạn của Thi Thi!”.

Vùng giữa hai lông mày của Lưu Hằng thoáng hiện vẻ coi thường, nhưng vẫn trả lời: “Thì ra là Bành Lượng, lần đầu tiên gặp cậu, cạn ly nhé!”.

Cậu ta giả vờ cạn ly với Bành Lượng, sau đó phớt lờ Bành Lượng và quay sang với Ngụy Thi Thi.

“Thi Thi, trước đây tớ nhiều lần mời cậu đến nhà hàng của nhà tớ ăn cơm, cậu đều từ chối, đây là lần đầu tiên cậu đến, với tư cách là chủ nhà, tớ nên tiếp đãi tử tế!”.

Cậu ta nói xong, cũng mặc kệ thái độ của người khác, bảo luôn nhân viên đưa thêm một ghế đến rồi cậu ta ngồi giữa Diệp Thiên và Ngụy Thi Thi.

Mọi người trong lớp 12A4 tuy có hơi bất mãn, nhưng vì thân phận của Lưu Hằng, cả nhà hàng này là của nhà cậu ta, còn thân quen với Âu Hạo Thần, ai dám nói cậu ta câu nào chứ?

Sắc mặt của Bành Lượng trở nên vô cùng khó coi, hôm nay vốn dĩ là cậu ta mời Ngụy Thi Thi đến, giờ lại hình như thành làm không công cho người khác, tự nhiên vô cớ lại xuất hiện Lưu Hằng ở đây.

Diệp Thiên nhìn Lưu Hằng một cái, thầm lắc đầu.

Lưu Hằng cho dù là ngoại hình hay gia thế đều hơn hẳn Bành Lượng, nếu Lưu Hằng là tình địch của Bành Lượng thật, thì giấc mơ có người đẹp của Bành Lượng chỉ có nước tan biến thôi!

Ngụy Thi Thi ngồi giữa Bành Lượng và Lưu Hằng, cười nói với Lưu Hằng rôm rả, còn đối với Bành Lượng chỉ là ứng phó cho qua, khiến Bành Lượng vô cùng buồn chán.

Bộ dạng lạnh lùng của Âu Hạo Thần, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với mấy bạn nữ, đối với phong cách hành sự của Lưu Hằng thì cậu ta vô cùng hiểu rõ, cho nên Lưu Hằng đến ngồi đương nhiên cậu ta sẽ không ý kiến gì.

“Lưu Hằng, chuyện đó thực sự cần cậu giúp rồi, tớ nhất định sẽ cảm ơn cậu đàng hoàng!”.

Giữa lúc đó Ngụy Thi Thi có ghé vào tai Lưu Hằng nói thầm vài câu, sau đó cao giọng lên nói, kèm theo giọng nhờ cậy.

“Thi Thi, chuyện này cậu nên nói với tớ sớm mới đúng, chuyện đơn giản như vậy tớ chỉ cần nói một câu là xong, nếu không được thì tớ sẽ bảo anh họ và bố tớ ra mặt!”.

Lưu Hằng gật đầu, mặt đầy tự tin. Ngụy Thi Thi vừa nói với cậu ta về việc nhà cô ta gặp chuyện, đối với cậu ta mà nói đây không phải là chuyện to tát gì, với năng lực của cậu ta thì giải quyết vô cùng đơn giản.

“Thi Thi, có chuyện gì thế? Nói cho tớ được không, biết đâu tớ có thể giúp cậu!”.

Bành Lượng nghe thấy hai người nói chuyện liền vội vàng hỏi, cậu ta cũng muốn thể hiện, chứ không cam tâm lép vế Lưu Hằng.

Nhưng Ngụy Thi Thi lại khẽ lắc đầu: “Không cần đâu, chuyện này cậu không giúp được!”.

Bành Lượng nghe thấy, trong lòng càng dấy lên cảm giác thất bại, Ngụy Thi Thi nhờ Lưu Hằng giúp đỡ, lên tiếng nhờ cậy, nhưng lại không muốn nói gì với Bành Lượng, rõ ràng trong lòng Ngụy Thi Thi, Lưu Hằng có tác dụng hơn cậu ta rất nhiều.

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full