DocTruyenChuFull.PRO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 3384

Chương 3384

Cậu vốn cho rằng mở thần phong ấn thứ ba, ít nhất có thể có được sức chiến đấu của cảnh giới tiên thiên, nhưng tình hình thực tế hiện nay lại chỉ có thể phát huy thực lực ở nhập thần đỉnh cao.

Từ đó có thể thấy, ba tầng đầu của khóa Tinh Ngân chỉ có bốn mươi đến năm mươi phần trăm sức mạnh bị phong ấn, hai tầng cuối mới là mấu chốt phong ấn phần lớn sức mạnh.

Nhưng dù chỉ có thể phát huy được thực lực nhập thần đỉnh cao, Diệp Thiên lại không thể ẩn nhẫn thêm nữa. Cho dù Liễu Thừa Phong là tiên thiên đại viên mãn, cậu cũng không sợ.

Mặc dù bây giờ cậu không thể sử dụng Phệ Thiên Trường Sinh Thể, nhưng cậu có tam hoa tụ đỉnh và linh thể bốn thần thú, có đủ tự tin để đối kháng với Liễu Thừa Phong.

Huống hồ, Mai Nhược Lãnh vì cứu cậu mà tự nguyện hi sinh bản thân, sao cậu có thể trơ mắt nhìn Mai Nhược Lãnh bị Liễu Thừa Phong đưa đi?

“Vì sao? Vì sao?”.

Vẻ kinh ngạc trong mắt Liễu Thừa Phong càng lúc càng sâu đậm, hắn đưa tay chỉ về phía Diệp Thiên, lạnh giọng quát: “Ranh con, rốt cuộc cậu đã làm gì?”.

Diệp Thiên vốn không quan tâm đến hắn, chỉ đưa tay lên. Ngọn lửa màu vàng rực rỡ lấp lánh bùng lên từ giữa lòng bàn tay cậu, nhanh chóng bao phủ cả bàn tay.

“Kẻ sắp chết không cần hỏi nhiều!”.

Cậu ngước mắt lên nhìn Liễu Thừa Phong, sau đó đột nhiên giậm chân. Cả bục đá thoáng chốc nổ tung thành cát bụi, mặt đất rung chuyển kịch liệt. Bản thân cậu thì vọt thẳng lên trời, thoáng chốc đã đến trước mặt Liễu Thừa Phong, đột ngột đánh ra một quyền.

Phệ Thiên Diệm Long Quyền!

Nhiệt độ cao đáng sợ xen lẫn quyền kình cuồng bạo vô biên khiến tóc gáy của Liễu Thừa Phong dựng đứng. Thế nhưng, suy cho cùng hắn cũng là thiên tài tuyệt đỉnh xếp thứ mười một trên bảng thiên kiêu dải Ngân Hà, trời sinh có bản năng chiến đấu khiến chân lực toàn thân hắn rung lên, vung cánh tay đánh về phía nắm đấm của Diệp Thiên.

“Vù!”.

Trong hư không vang lên tiếng nổ, giữa đất trời tràn ngập khói bụi. Sau đó, một bóng người bay vọt ra ngoài, chật vật lùi về sau, đó lại là Liễu Thừa Phong.

Ống tay áo của hắn đã bị ngọn lửa màu vàng thiêu rụi, trên da cũng xuất hiện vết cháy sém. Trước mặt hắn, Diệp Thiên nhanh chóng lướt tới như hình với bóng, chẳng mấy chốc đã vượt qua tốc độ chân của Liễu Thừa Phong.

Trên đỉnh đầu cậu, một đóa hoa trong suốt lặng lẽ lơ lửng.

“Hoa chỉ cảnh? Gần như là không màu?”.

Vô số người nhìn thấy cảnh này đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Tuy bây giờ nô lệ ở đây đều chật vật thê thảm, nhưng mỗi một người đều là người tu tiên không hề yếu kém trong dải Ngân Hà, đương nhiên biết nó đại diện cho cái gì.

Những ánh mắt kinh ngạc và chấn động dồn về phía Diệp Thiên. Sau đó, trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, Diệp Thiên bay vọt đến phía trên đỉnh đầu Liễu Thừa Phong.

Liễu Thừa Phong bị Phệ Thiên Thần Diệm của Diệp Thiên xâm nhập vào cơ thể, đang điều động chân lực hóa giải. Diệp Thiên với hoa chỉ cảnh trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện phía trên đầu hắn khiến hắn hoảng hốt, chỉ đành điều động chân lực, ngưng tụ thành lớp phòng hộ trước người.

“Tôi đã nói, tôi sẽ trả lại cú đạp đó cho anh!”.

 

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full